Nhiễu điều phủ lấy giá gương.
Mai sau có lúc ngoài đường "on sale "
Môi hở răng ....hô
Xăng … có thể cạn,
Lốp … có thể mòn,
Nhưng biển số không hề thay đổi.
Yêu em chẳng biết để đâu
Để trong nòng súng lâu lâu anh bóp cò..!
3 năm đi lính xa nhà
Anh về đường phố nở đầy hoa
Gặp em bồng con ra chào bác
Đau lòng bác lắm ...mẹ cháu ơi!
Hôm qua uống nước, tâm tình.
Để quên điện thoại chụp hình, quay phim
Em cầm mà em lặng im
Để anh phải chạy đi tìm bở hơi....
Nếu biết ngày mai em lấy chồng.
Em đừng tưởng hết, thế là xong!
Anh về mua súng K51
Mai đón xe hoa tặng kẹo đồng!
Mở mail dzom` đọc giật mình
"Gởi anh yêu dấu 1 nghìn nụ hôn"
Tui già ... gần đến lúc chôn
Hôn nhìu ... ngợp chết ... chắc hồn bay xa
Reply ngành ngọn cho ra
Thì ra cô đó ... mail qua ... lộn chuồng
Ngồi cười thấy chẳng còn buồn
Lâu lâu hun kiểu lộn chuồng .... cũng dzui
chuồn chuồn bay thấp thì cao
bay cao thì thấp bay vừa thì...thôi
Hôm qua anh đến nhà em
Ra về mới nhớ rằng quên cái quần.
Em được thì cho anh xin
Chớ đừng đem cất ,làm tin trong nhà
Nửa đêm bóng xế trãng tà
Lại đêm ra ngắm để mà nhớ anh
Ngắm rồi đem cất để dành
Khi nào anh tới đòi anh trãm ngàn...
Một cây làm chẵng nên non
Ba cây chụm lại ta xây hàng rào
Trâu ơi ta bảo trâu này
Trâu ra ngoài ruộng, trâu cày mình trâu.
Cấy cày bổn phận con trâu,
Ta đang bận.. nhậu, còn lâu mới cày.
Trâu ơi ta bảo trâu này
Trâu ra ngoài ruộng trâu cày cho ta
Ráng cày cho hết đi nha
Tao dzô tao ngủ dzới nhà của tao
Có tiền nuôi chó , nuôi mèo
Anh nuôi.....em vợ dù nghèo cũng cam
Thương nhau lắm thì cắn nhau đau,
Cắn nhau không đau, vác dao ra chém
Làm trai cho đáng nên trai
Đi làm để vợ shoping dài dài
Đường về đêm tối canh thâu
Nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười
Công cha như núi Thái sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Ai mà chửi mẹ mắng cha
Tranh giành chiếm doạt của nhà là quan
Khi yêu cái xích dưới chân
Thì xiềng xích ấy là thần tự do
Tự trói thì gọi là tu
Bị trói thì gọi là tù mọt gông!
Tự do sướng nhất trên đời
Tự lừa lại sướng hơn mười tự do
Vợ là thánh chỉ vua ban
Có sao dùng vậy không bàn đúng sai!
Ra đường sợ nhất công nông .
Về nhà sợ nhất vợ không nói gì....
Yêu anh em chẳng cần chi
Chỉ xin anh chiếc " Pây xì " mà thôi ...
Yêu nhau trái ấu cũng tròn.
Ghét nhau đôi dép dẫu mòn cũng chia.
Má ơi đừng gả con xa.
Cỡ chừng bên Mỹ hay Canada được rồi.
Làm trai giữ trọn ba giềng
Rượu, chè, chơi gái liền liền mới hay
Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại không còn cái chi
Đèo cao thì mặc đèo cao
Nhưng đèo cao quá ... thì lao xuống đèo
Con nhện giãng bẫy bắt ruồi
Còn em giãng bẫy bắt người em yêu
Giống ruồi vừa nhắng vừa điêu
Người em giãng bẫy còn điêu hơn ruồi!
Yêu nhau như thể hái hoa
Một tay muốn hái tận ba bốn cành
Trả lời hai chữ "tình yêu"
Chỉ bằng bốn chữ "đừng iu làm gì"
Hôm qua mùng 8 tháng 3
Chị em phụ nữ nghênh ngang ra vào
Nam nhi kính cẩn cúi chào
Chị em phụ nữ ra vào nghênh ngang
Hôm nay mùng 9 tháng 3
Chị em phụ nữ nghênh ngang ra vào
Nam nhi chẳng cúi chẳng chào
Đạp cho một cái lộn nhào xuống mương ..
Nếu lỡ mai đây bị ế chồng
Hỏi rằng em ấy có buồn kô
Buồn chi, đã xấu càng thêm xấu
Đã có anh đây rất sẵn lòng........
Kiếp sau xin chớ làm ngườ
Nguyện làm gia súc cho nàng hốt phân
Lên non mới biết non cao
Có bồ mới biết là mau hết tiền
Em cứ ãn uống liền liền,
Vậy mà quảng cáo "em hiền lắm nghe!"
Yêu nhau chỉ ngại đuờng xa
Đi bộ mòn dzép, đi xe tốn dầu
Trên trời có đám mây xanh
ở giữa mây trắng chung quanh mây vàng
Trời ơi!tui mới thấy nàng
Ngồi ãn trong quán kế bên thằng nào.
Đêm đông lạnh lẽo bụng đói meo
Gọi tô hủ tíu bé tẻo teo
Bún ít chỉ toàn là là nước
Đũa quơ mấy cái đã hết vèo....
Thân anh như ổ bánh mì
Em mà đói bụng, nhãm nhi cầm chừng
Thân anh như mấy củ gừng
Hôi rình, em chả có ưng tí nào
Có tiền, duyên cũng thế
Không có cũng vậy thôi
Như gió cuốn mây trôi
Hoàn không, em không tiếc
Yêu nhau sợ núi, sợ đèo
Sợ sông, sợ biển, sợ nghèo, sợ con
Còn trời, còn nước, còn non
Còn cây ãn trái, anh còn sợ em .....
Đồng vợ đồng chồng húp nồi canh cũng cạn
Lời nói không mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho đừng bụp nhau
Ngồi buồn đốt một đống rơm
Khói lên nghi ngút chẳng thơm tí nào
Khói lên tận đến thiên tào
Ngọc hoàng phán hỏi đứa nào đốt rơm?
Buồn buồn tớ đến gốc cây
Mắt nhìn dáo dác cho tay vào quần
Định rằng tưới gốc giửa sân
Chợt em bước lại ...tần ngần bỏ đi
Ngồi buồn ta xoắn cọng râu dê,
Bà xã vừa đi shopping về,
Một tay chống nạnh tay sỉ sói,
Nhớ con nào ngồi đó mân mê ....
Chớ chê em xấu , em già
Em đi sửa lại,đẹp ra bi giờ