Thân anh như bịch me ngào
Chỉ cần bà phút, em "xào" hết trơn
Thân anh như sợi dây đờn
Khi vui em gảy, khi hờn em quăng
Thân anh như cánh buồn căng
Em thổi một cái là... văng lên bờ!
Muốn nhắn tình em cho người ấy
Một người chưa biết, có phải không ?
Mong rằng tình em người tìm thấy
Cho em sớm vẹn giấc mơ lòng ...
...............................HM...
Đừng Sợ Thiếu Nợ Em ( Tặng riêng cho 1 người)
Không trả nợ thì thôi
Em cũng chẳng thèm đòi
Ngồi buồn em chỉ nói
Cho ai đó bồi hồi
Muộn phiền vì tiếng hát
Nên em mới khao khát
Hỏi sang anh có nhạc
Để còn trả nợ em
Hình xưa ai muốn giữ
Cánh chim trời đã bay
Cuốn phim ngày xưa ấy
Giờ phai nhạt theo ngày
Có tiền, duyên cũng thế
Không có cũng vậy thôi
Như gió cuốn mây trôi
Hoàn không, em không tiếc
Nếu anh còn túi rổng
Chỉ còn chút mộng mơ
Thôi thì anh hãy giữ
Đừng sợ thiếu nợ em
Bỗng một hôm em trở thành thuốc phiện
Anh khi không mắc phải chứng bệnh ghiền
Mỗi một ngày khi đến giờ tới cữ
Anh nhìn trời ngó đất .... rồi lên cơn
Nhưng trời đất có gì đâu mà ngó?
cũng chiều mây phiêu lãng như mọi ngày
cũng không khí từng hơi anh hít thở
Chỉ có hồn đổi khác hơn hôm qua
Anh tự hỏi không tìm ra giải đáp
Ăn trúng chi mắc chứng bệnh thiệt kỳ
Vận chân khí hết tám thành công lực
Tim nát nhừ nhưng em vẫn bất di
Thôi đã trót giao hồn cho kẻ lạ
Đành xuống câu nịnh bợ rất chân thành
Lỡ mai mốt khi trở trời buốt giá
Còn nụ cười ai đó sưởi ấm anh
vài dòng kính gửi anh phù sa
đọc được thơ anh từ tuần qua
đêm về trằn trọc băn khoăn nghĩ
để rồi cố nặn cục thơ ra
bỏ quá cho lời: EM_YEU_ANH
chỉ là một giây phút mong manh
muốn nhắn tình em cho người ấy
một người chưa biết! thế đấy anh!
cũng tại mọi người thích văn thơ
mà em thì không biết mộng mơ
tâm hồn nhiều khi như bằng đá
vụng về chẳng biết một áng thơ
muốn lắm góp vui bằng văn thơ
vậy mà văn dốt đành làm ngơ
đến chừng anh nhắc em mới cố
học hỏi mọi người mấy dòng thơ
con cóc nhảy ra cóc nhảy vô
thơ em anh đọc dẫu có khô
cũng xin đừng cười em anh nhé
cũng vì em mới học làm thơ
GHÉT !!!
Hết yêu thì ghét
Tái mét mặt ngầu
Đuôi mắt khuyết sâu
Mi nâu liếc xéo
Hết yêu thì véo
Mang thẹo đầy mình
Râu tóc rung rinh
Buồn tình dấu mặt
Hết yêu thì cắt
Cho đứt nợ tình
Những lúc ngứa mình
Thình lình bắt cọp
Hết yêu thì bóp
Cho nát tim lòng
Hết đợi hết mong
Long đong cõi mộng
Hết yêu thì dzộng
Bể động yêu đương
Gãy cả chân giường
Hết đường níu kéo
Hết yêu thì héo
Đang béo thành còm
Vất xác dzô hòm
Cho tròn một kiếp
Yêu mà thấy khiếp
Không liệt cũng cong
Lại bể luôn nòng
Đi đong thằng nhỏ Yêu chi cho khổ Lệ đổ đêm dài Than khóc bi ai Yêu hoài sẽ lết Thôi thì hãy ghét !!!
Học nhiều cũng chẳng khá hơn ai
Bụng phệ , mắt mờ , đít lại chai
Em ngó , em rầu , em phát chán
Chị nhìn , chị nản , chị chê bai
Về nhà vợ rủa : đồ ăn hại
Xuống phố ngưòi than : gã xí trai
Kiếp tới chắc chừa nghè hiếu học
Ngồi hoài bụng sẽ lại mang thai
Trong nhà gì đẹp bằng sen
Quần đen, áo trắng, miệng chen răng dzàng
Răng dzàng áo trắng quần đen
Gần nồi mà chẳng hôi tanh mùi nồi ....
Yêu nhau sợ núi, sợ đèo
Sợ sông, sợ biển, sợ nghèo, sợ con
Còn trời, còn nước, còn non
Còn cây ăn trái, anh còn sợ em .....
Trúc xinh trúc mọc đầu đi`nh
Em xinh em chẳng mặc gi` cũng xinh
Đồng vợ đồng chồng húp nồi canh cũng cạn
Lời nói không mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho đừng bụp nhau
Vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản......
Người chết hết của, người còn của..cũng hết.
Khách đến nhà ..đàn bà phải tiếp!
Thật thà hay thua thiệt
Lượn lẹo được lên lương.
chớ thấy rằng mai em lấy chông
mà về cắt bỏ thấy uổng không?
"cụ" chồng em mới tròn tám chục
anh về cố tập lái công nông
cứ cho là mai em lấy chồng
tội gì leo tít lên ngọn thông?
cứ trèo lên công nông rồi anh lái
tông "cụ" là xong anh bít không?
cụ giàu nhứt tỉnh nhưng mà dê
bà cụ bảy mươi thì cụ chê
nên rước em về nhưng sức yếu
chưa vào đến cửa cụ đã phê
nếu vậy thì anh cứ yên tâm
bát canh tổ yến em vừa hâm
để tránh cụ đừng làm ma đói
ngày mai em tiễn cụ ra đồng.
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh về cắt bỏ thế là xong
Vắng em của anh ai xài nữa
Cắt đi để đó dòm mắc công
Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về mua một ký cá trê
Mang qua trước ao nhà em thả
Chờ chồng em tắm rỉa sạch lông
Nếu biết ngày mai em bỏ chồng
Anh về hỏi mẹ lấy được không
Mẹ bảo làm thế không phải đạo
Mày ngu sao lấy gái bỏ chồng
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh về cởi áo mặc bỉm ko
Mỗi sáng trước nhà em anh đến
Đứng hát cho lòng thoả nhớ mong
Níu biết ngày mai em lấy chồng
Anh dzìa wiết chí đi Hòng Kông
Mướn tụi dzu đãng từ bên ấy
Chém chết chồng em đêm động fòng
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh về thưa kiện với Bao Công
Triển Chiêu Công Tôn cùng giúp sức
Giựt lại em yêu đêm động phòng
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Dại gì mà nghĩ thế là xong
Anh về cầu Chúa chồng em chết
Cưới lại em iu lúc chết chồng
Nếu biết ngày mai bé lấy chồng
Anh buồn anh giận bé biết ko
Chỉ vì thằng đó giàu nứt vách
Bé đành bỏ anh .. nghĩ tức hông
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh về tập lái xe công nông
Nhằm thẳng nhà em anh lái tới
Đâm sầm một cái em tiêu vong
Nếu biết rằng em đã lấy chồng Anh về trèo lên mấy cành thông Tính liều một phen tìm cái chết Nhưng sợ rớt xuống đau cái mông
-Từ khi biết đuợc em lấy chồng
Chán đời anh hành hạ tấm thân
Chọc ghẹo cảnh sát cho nó wánh
Tại sao "we can't git along"
-Mặc kệ em có hay chưa chồng
Chẳng cần em có chịu hay không
Thằng nào dám cản anh huởng phước
Cắn nó sứt tai truớc đám đông
-Tuy biết rằng em vẫn chưa chồng
Sao anh theo đuổi vẫn hoài công
Em thích cái gì thì cư' nói
Đừng la`m eo mãi có đuợc không?
-Mẹ kiếp em đừng có chọc ông,
Lạng quạng đo^'t em hết trụi lo^ng,
Cho em suốt kiếp ko ai rước
Vi` tọ^i em đã láo vơ'i ông.( câu này nghe bạo lực wé )
Ngồi buồn đốt một đống rơm
Khói lên nghi ngút chẳng thơm tí nào
Khói lên tận đến thiên tào
Ngọc hoàng phán hỏi đứa nào đốt rơm?
Buồn buồn tớ đến gốc cây
Mắt nhìn dáo dác cho tay vào quần
Định rằng tưới gốc giửa sân
Chợt em bước lại ...tần ngần bỏ đi
Ngồi buồn ta xoắn cọng râu dê,
Bà xã vừa đi shopping về,
Một tay chống nạnh tay sỉ sói,
Nhớ con nào ngồi đó mân mê ....
-Mở cửa lồng ra cho chim vào
Đời ơi, mơ’i thi vị làm sao
Tha hồ vùng vẫy, chim yêu nhe’
Thỏa mãn lòng ta, bao ưo’c ao
Từ bâ’y lâu nay ta kha’t khao
Cửa lồng rộng mở đo’n chim vào
Chim ơi ở mãi trong lồng nhe’ Chim ho’t đi chim, chim ngoan nào
Anh cũng biết là: EM_YÊU_ANH
Văn thơ thi hoạ EM không rành
Sợ chép ra rồi không ai thích
Nên viết mấy lời nhắn nhủ anh
Xem qua EM chẳng chút cảm thông
Có phải lời thơ khuyến dau ḷng
Dến phận má hồng trong gian thế ?!!!
Dă có dôi lần dở dang không ?!!!
Thơ là nơi gởi thác tâm t́nh
Có khi trêu chọc với chính ḿnh
Ảnh hưởng dến người cùng cảnh ngộ
Như lời EM nói: EM_YÊU_ANH...
Thời nay con gái nói dai
Bị con trai bỏ mấy ai không phiền ?
Khi không yêu giống như diên
Cái ǵ cũng biếu tặng không cho chàng
Dến khi duyên nợ dỡ dang
Suốt ngày lải nhải oán than ông trời
Cảm t́nh ví tựa cuộc chơi
Cờ di sai nước một dời em thua
Có khi t́nh tựa bán, mua
Ai giàu sẽ khỏi tranh dua nhọc nhằn !!!
Khi yêu ai cũng nói nhiều
Có khi nói dốc dễ ch́u người ta
Khổ cho con gái cái là:
Lời thật không thích bảo là: dối gian
Nên dành theo ư của nàng
Bao nhiêu lời dốc thế gian gom về
Cho em ch́m dấm say mê
Mộng mơ huyền ảo chẳng hề nghĩ suy
Dến khi tỉnh giấc mơ th́
Hoa tàn nhuỵ héo khổ v́ chử: yêu...
C̣n tiền kẽ đón người đưa
Hết tiền ai cũng bảo chừa thân em
Chớ chê em xấu , em già
Em đi sửa lại,đẹp ra bi giờ
Tiếc công lao anh đào ao thả cá
Bi giờ cá lớn cá nhăy mất tiêu
Người thanh nói tiếng cũng thanh
Vợ người hàng xóm chơi rành hơn em
Những người đáy thắt lưng ong
Đêm làm bảy cái vẫn c̣n sức chơi.
Nhiểu điều phủ lấy giá gương
Mong anh chít sớm kiếm đường em đi.
Đàn ông miệng rộng th́ sang
Đàn bà miệng rộng th́ tan cái nhà
Gió mưa là bệnh của Trời
Em yêu tiền ,của là đời của em